Lắng và lặng với Lời: Chúa Nhật IV Phục Sinh năm B
Lời Chúa: Cv
4,8-12; Tv 117; 1Ga 3,1-2; Ga 10,11-18
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán: “Ta là mục tử tốt lành. Mục tử tốt lành thí mạng sống vì
chiên. Kẻ làm thuê không phải là chủ chiên, và các chiên không phải là của
người ấy, nên khi thấy sói đến, nó bỏ chiên mà trốn. Sói sẽ bắt chiên và làm
chúng tản mát. Kẻ chăn thuê chạy trốn, vì là đứa chăn thuê, và chẳng tha thiết
gì đến đàn chiên. Ta là mục tử tốt lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta
biết Ta. Cũng như Cha biết Ta và Ta biết Cha, và Ta thí mạng sống vì đàn chiên.
Ta còn những chiên khác không thuộc đàn này; cả những chiên đó Ta cũng phải
mang về đàn; chúng sẽ nghe tiếng Ta. Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ
chiên. Vì lẽ này mà Cha yêu mến Ta, là Ta thí mạng sống để rồi lấy lại. Không
ai cất mạng sống khỏi Ta, nhưng tự Ta, Ta thí mạng sống. Ta có quyền thí mạng
sống và cũng có quyền lấy lại. Ðó là mệnh lệnh Ta đã nhận nơi Cha Ta”.
(Bản dịch
của Ủy ban Phụng tự - HĐGM Việt Nam năm 1973)
Suy niệm: THÍ MẠNG SỐNG
Trong mỹ thuật, để làm
rõ nét các vật thể, người ta thường dùng nguyên tắc tương phản. Trong văn
chương, để làm đậm nét các nhân vật thì có phương pháp so sánh. Trong Kinh
Thánh, để khắc họa hình ảnh Thiên Chúa như người mục tử đích thực, tiên tri
Êdêkien cũng trình bày hai thái độ trái ngược. Trước hết, ngài nói về các mục tử
xấu xa trong dân Israel: “Sữa các ngươi uống, len các ngươi mặc, chiên béo tốt
thì các ngươi giết, còn đàn chiên lại không lo chăn dắt. Chiên đau yếu, các
ngươi không làm cho mạnh; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành; chiên
bị thương, các ngươi không băng bó; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về; chiên
bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Các ngươi thống trị chúng một cách tàn bạo
và hà khắc” (Ed 34,3-34). Kế đến, ngài cho nghe chính lời Thiên Chúa phán hứa:
“Chính Ta sẽ chăn dắt chiên của Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ. Con nào bị
mất, Ta sẽ đi tìm; con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về; con nào bị thương, Ta sẽ băng
bó; con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh; con nào béo mập, con nào khoẻ mạnh,
Ta sẽ canh chừng. Ta sẽ theo lẽ chính trực mà chăn dắt chúng (Ed 34,15-16).
Tiếp nối truyền thống
Thánh Kinh, Đức Giêsu cũng tự mạc khải chính mình như mục tử tốt lành. Ngài nhắc
đi nhắc lại “Ta là mục tử tốt lành” (Ga 10,11.14) và cho thấy rõ ràng sự tương
phản giữa mục tử thật và kẻ chăn thuê.
Nếu người chăn thuê ham
sống sợ chết, nên “khi thấy sói đến thì bỏ chiên mà trốn”, để mặc chiên bị vồ bắt
hay tản mát thì người mục tử tốt lành sẵn sàng và tự nguyện “thí mạng sống” vì
đàn chiên.
Nếu người chăn thuê chẳng
tha thiết gì đến đàn chiên được trao phó thì người mục tử tốt lành biết chiên
và được chiên nhận biết.
Nếu người chăn thuê chẳng
hề quan tâm, không biết liên kết chiên trong đàn thì người mục tử tốt lành chẳng
những nghĩ đến chiên trong đàn mà con thao thức cho những chiên ngoài đàn, gắng
sao cho “chỉ có một đàn chiên và một chủ
chiên”.
Lạy Chúa Giê-su,
trong
những ngày cuối đời, Chúa đã khẩn cầu cùng Chúa Cha:
“Lạy
Cha chí thánh,
xin
gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con,
để
họ nên một như chúng ta” (Ga 17,11).
Rồi
chính trong đêm bị truy bắt,
Chúa
đã mạnh mẽ nói với quân lính và thuộc hạ của các thượng tế:
“Nếu
các anh tìm bắt tôi, thì hãy để cho những người này đi” (Ga 18,8).
Như
thế, Chúa đã gìn giữ và bảo vệ các môn đệ cho đến cùng,
Chúa
đã “không để mất một ai” trong những người Chúa Cha đã ban cho (x.Ga 18,9).
Lạy
Chúa,
Giáo
hội đã được xây dựng trên tảng đá góc tường là chính Chúa
và
chúng con được cứu độ là nhờ Danh Chúa (x.Cv 4,11-12; x.Cv 4,11),
xin
giúp chúng con sống tình hiệp nhất trong gia đình Giáo hội,
sống
gắn kết với Chúa và liên kết với nhau
như
đàn chiên của cùng một chủ chiên. Amen!
Sr. Maria Võ Diễm Trinh, FMA