calendar 15/03/2024

Lắng và lặng với Lời: Chúa Nhật V mùa Chay năm B

Download file ý chính

Lời Chúa: Gr 31.31-34; Tv 50; Dt 5,7-9; Ga 12,20-33 

Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy-lạp. Họ đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: “Thưa ngài, chúng tôi muốn gặp Ðức Giêsu”. Philipphê đi nói với Anrê, rồi Anrê và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đáp: “Ðã đến giờ Con Người được tôn vinh. Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh nó. Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ này. Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. Lạy Cha, xin hãy làm vinh danh Cha”. Lúc đó có tiếng từ trời phán: “Ta đã làm vinh danh Ta và Ta còn làm vinh danh Ta nữa”. Ðám đông đứng đó nghe thấy và nói đó là tiếng sấm. Kẻ khác lại rằng: “Một thiên thần nói với Ngài”. Chúa Giêsu đáp: “Tiếng đó phán ra không phải vì Ta, nhưng vì các ngươi. Chính bây giờ là lúc thế gian bị xét xử, bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị khai trừ và khi nào Ta chịu đưa lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”. Người nói thế để chỉ Người phải chết cách nào.

(Bản dịch của Ủy ban Phụng tự - HĐGM Việt Nam năm 1973)

Suy niệm: SINH NHIỀU BÔNG HẠT

Vào dịp lễ Thánh Giuse thợ, người tín hữu thường nguyện cầu:

Chúng con cần gương ngài

Ðể thấy kho tàng trong giọt mồ hôi,

Thấy nụ cười trong từng dòng nước mắt,

Thấy Nước Trời trong lòng đất mẹ cằn khô

Thấy sáng tạo, đi lên, tình người, yêu thương và hiệp nhất.

Thấy lớn lao trong từng nhỏ nhặt,

Thấy vinh quang trong khổ nhục, ngài ơi! (Thánh thi – Kinh sáng)

Thật vậy, khả năng nhìn thật sâu để thấy điều cốt lõi của thực tại, nhìn thật xa để nhận ra những hoa trái của thực tại luôn là một ơn mà con người cần khao khát nguyện xin và nỗ lực vun trồng. Bởi lẽ, điều này có tính quyết định đối với cách suy nghĩ và hành xử của con người.

          Khi ký kết Giao ước với dân Israel, Thiên Chúa chỉ nhắm đến hạnh phúc của họ; tuy nhiên, dân lại nhiều lần đắn đo, suy tính và thất tín. Lời cam đoan của Thiên Chúa với Noê sau lụt đại hồng thủy (x.St 9,8-15), lời hứa với Abraham sau hy lễ của Isaac (x.St 22,1-18), đặc ân được hồi hương từ Babylon (x.2Sb 36,14-23) và thập điều được ban qua Mosê (x.Xh 20,1-17) vẫn không làm cho dân gắn bó trọn vẹn, hết lòng và suốt đời với Thiên Chúa. Chính vì thế, qua ngôn sứ Giêrêmia, Thiên Chúa đã tuyên báo một Giao ước mới, một cách thức mới để gắn Lời của Người với cuộc đời các tín hữu: “Ta sẽ đặt lề luật của Ta trong đáy lòng chúng, và sẽ ghi trong tâm hồn chúng; Ta sẽ là Chúa của chúng, và chúng sẽ là dân của Ta” (Gr 31,33).

Một khi cõi lòng con người thấm nhuần lối đường của Thiên Chúa, cắm rễ sâu trong Giao ước với Người, và nhất là, cảm nhận được lòng yêu thương tha thứ của Người thì con người không những thiết tha đổi mới bản thân mà còn hân hoan đưa dẫn người khác đến với Thiên Chúa. Đây cũng chính là tâm tình của tác giả Thánh vịnh 50: “Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài” (Tv 50,15).

Trong bài Tin Mừng, nhân sự kiện những người Hy Lạp đón nhận sứ điệp đức tin, Đức Giêsu đã cho các môn đệ thấy rằng “giờ Vượt qua” của Ngài đã gần đến. Đức Giêsu sẽ như hạt lúa mì rơi xuống đất, chịu thối đi để sinh nhiều bông hạt. Những ai sống theo luận lý của Ngài, dám từ bỏ chính mình ở đời này thì sẽ được sự sống đời đời. Những ai dành trọn cuộc đời phụng sự Ngài thì sẽ được sống đời với Ngài và với Cha.

Nếu Đức Giêsu, khi còn sống ở đời này, đã phải chân nhận cùng các môn đệ “bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì?” (Ga 12,27), đồng thời, Ngài cũng “đã lớn tiếng và rơi lệ dâng lời cầu xin khẩn nguyện” cùng Cha (x.Dt 5,7), thì cũng thế, người Kitô hữu hôm nay không thể được miễn trừ khỏi những bài học về sự vâng phục trước đau khổ, về việc chết đi cho chính mình mỗi ngày để được sống lại cùngnhư Giêsu mọi ngày. 

Lạy Chúa Giêsu,

mỗi ngày Chúa cho chúng con chọn con đường mình đi,

Chúa cho chúng con tự do chọn những niềm vui hay nỗi buồn.

Dẫu có những chông gai, chúng con ước mong chọn con đường Chúa đã đi

vì chúng con biết rằng sẽ được Chúa cùng đi.

Dầu có nhiều thách đố, chúng con mong muốn dứt bỏ những niềm vui không có Chúa,

và can đảm đón lấy những hy sinh, buồn khổ

làm chúng con giống Chúa hơn và được gần Chúa hơn.  Amen!

 

Sr. Maria Võ Diễm Trinh, FMA