calendar 12/04/2024

Lắng và lặng với Lời: Chúa Nhật III Phục Sinh năm B

Download file ý chính

Lời Chúa: Cv 3,13-15.1719; Tv 4; 1Ga 2,1-5a; Lc 24,35-48

Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào. Mọi người còn đang bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Thầy đây, đừng sợ”. Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma. Chúa lại phán: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây”. Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: “Ở đây các con có gì ăn không?” Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. Ðoạn Người phán: “Ðúng như lời Thầy đã nói với các con, khi Thầy còn ở với các con, là cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh”. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.

Người lại nói: “Có lời chép rằng: Ðấng Kitô sẽ phải chịu thương khó, và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy”.

(Bản dịch của Ủy ban Phụng tự - HĐGM Việt Nam năm 1973)

Suy niệm: CHÍNH THẦY ĐÂY!

Khởi đầu sách ngôn sứ Isaia có một lời trách của Thiên Chúa đối với dân Israel: “Ta đã nuôi nấng đàn con, cho chúng nên khôn lớn, nhưng chúng đã phản nghịch cùng Ta. Con bò còn biết chủ, con lừa còn biết cái máng cỏ nhà chủ nó; nhưng Israel thì không biết, dân Ta chẳng hiểu gì (Is 1,2-3). Trong các tường thuật Tin Mừng, chính Đấng Phục Sinh cũng phải nhiều lần phiền trách các môn đệ.

Khi hai môn đệ trên đường Emmaus ngờ vực trước sự kiện ngôi mộ trống, Đức Giêsu Phục Sinh thẳng thắn phán bảo: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ!” (Lc 24,25). Giờ đây, chính Ngài hiện ra với lời trấn an “Bình an cho các con! Thầy đây, đừng sợ”; thế mà Nhóm Mười Một và các bạn hữu vẫn “bối rối tưởng mình thấy ma”. Thấu suốt tâm trạng của các ông, Đức Giêsu Phục Sinh gợi hỏi: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy?”.

Tuy nhiên, không dừng lại ở đó, những lời khiển trách của Đức Giêsu luôn đi kèm với tâm tình giáo huấn cùng các phương thế nhằm nâng đỡ sự cứng lòng - kém tin và chậm hiểu của các môn đệ. Trước hết, Ngài cho các ông cơ hội để cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài qua các giác quan. Sau lời xác nhận ân cần “Chính Thầy đây!”, Ngài sẵn lòng cho cho các môn đệ xem chân tay, cũng như không ngần ngại “ăn trước mặt các ông”. Kế đến, Ngài gợi nhắc cho các môn đệ  những gì Ngài đã tiên báo khi còn ở với các ông rồi “mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh” (x.Lc 24,45).

Trên bước đường rao giảng, Đức Giêsu đã không ngừng dạy dỗ, huấn luyện, thông truyền cho các môn đệ sứ điệp Tin Mừng. Giờ đây, khi sống lại, Ngài tiếp tục củng cố niềm tin và tín thác nơi các ông sứ mệnh rao truyền sự thống hối và ơn tha tội nhân danh Ngài, cũng như làm chứng cho mầu nhiệm Vượt Qua của Ngài.

Lạy Chúa Giê-su,

ba năm Chúa dong duổi rao giảng, chữa lành và làm những dấu lạ

vẫn chưa đủ để dân Israel nhận biết Chúa;

họ đã chối bỏ Chúa trước mặt Philatô và xin tha cho tên sát nhân (x.Cv 3,14 – Bài đọc 1).

Những ngày tháng được ở cận kề, nghe tận tai, cùng chung bước trong hành trình sứ mệnh

cũng không đủ làm cho các môn đệ nhận biết Chúa khi Chúa từ cõi chết sống lại (x.Lc 24 – Tin Mừng).

Những năm tháng mà chúng con được mang danh Kitô hữu, được học biết về Chúa,

được thực hiện sứ vụ Chúa trao phó chắc cũng  không ít

nhưng chúng con biết rằng chúng con còn biết Chúa rất ít!

Lời giáo huấn của thánh Gioan càng chất vấn chúng con:

“Ai nói mình biết Người, mà không giữ giới răn Người, là kẻ nói dối,

và nơi người ấy không có chân lý” (1Ga 2,4 – Bài đọc 2).

Lạy Chúa Giêsu, nguyện xin ân sủng của mầu nhiệm Phục Sinh giúp chúng con

thêm biết biết Chúa, thêm yêu Chúa và thêm chú tâm thực thi lời Chúa. Amen!

Sr. Maria Võ Diễm Trinh